Mỗi giai đoạn phát triển là một quá trình học hỏi, tích lũy kinh nghiệm. Phải tích lũy đủ kiến thức và kinh nghiệm rồi mới lên được level cao hơn.
Vật nếu chúng ta đi tắt thì có nghĩa chúng ta đã không có cơ hội học hỏi tích lũy kinh nghiệm từ những giai đoạn trước, do đó chúng ta không có những kiến thức và năng lực cơ bản cần thiết để tiếp tục phát triển.
Ví Dụ:
VF không đi lên từ giai đoạn nghiên cứu chế tạo máy, động cơ, hệ thống vận hành ... nên gặp khó khăn trong việc tự mình cải tiến sản phẩm. Họ chỉ có thể chờ nhà cung cấp cải tiến và cung cấp bản tốt hơn cho mình. Và khi gặp lỗi kỹ thuật, họ chỉ có thể liên lạc nhờ nhà cung cấp hướng dẫn xử lý.
Nếu sau một thời gian vận hành, nếu họ không build được năng lực công nghệ về một trong các mãng thiết yếu đối với xe điện, thì họ khó mà có thể đi tiếp.
Tương tự đối với những ngành khác, nếu bạn không có kiến thức cơ bản thì bạn cũng sẽ khó mà phát triển lâu dài.
Đó là lý do vì sao, trong các tiêu chí chọn người, bên cạnh những kiến thức, kỹ năng chung, người ta còn có tiêu chí đánh giá về hiểu biết, kiến thức và kinh nghiệm về ngành.
Với những ngành đơn giản, dễ nắm bắt, thì người ta có thể chấp nhận người thiếu/yếu kiến thức, kinh nghiệm ngành. Chứ những ngành phức tạp, thì kiến thức và kinh nghiệm trong ngành là điều bắt buộc.
Trong trường hợp không tìm được người có kiến thức và kinh nghiệm đúng ngành, người ta mới chấp nhận người từ những lĩnh vực, ngành nghề có liên quan.
Tay không bắt giặc, đi tắt đón đầu là khái niệm được áp dụng rất hạn chế.
Chớ có hiểu lầm! Đừng so sánh với việc các đại gia không có kiến thức chuyên môn nhưng họ tham gia kinh doanh nhiều lĩnh vực khác nhau. Tuy họ không có kiến thức, nhưng thành công là nhờ biết dùng người có kiến thức!
Chứ mình đã không có kiến thức, mà lại giao vốn cho người không có kiến thức và kinh nghiệm nữa thì toang là chắc!
Đỗ Hòa - Tinh Hoa Quản Trị - Phát Triển Năng Lực
Nhập Ý Kiến