Từ kinh nghiệm cá nhân, tôi có thể nói rằng, bạn không phải đi tìm cơ hội ở đâu cả, chỉ bằng "siêng làm, siêng học" thì cơ hội sẽ tự tìm đến với bạn!
Một cột mốc quan trọng trong đời.
Thấy thằng nhỏ còn trẻ mà siêng làm siêng học, bác Chủ tịch phường hàng xóm nhà tôi đã ngỏ lời muốn giúp đở tôi. Bác ấy nói nếu tôi thích thì bác ấy có thể nhận tôi vào làm chân Giao liên của Phường. Công việc này tuy chẳng có vai vế gì, nhưng là việc quan trọng trong phuờng, vì nắm trong tay các tài liệu, chỉ đạo quan trọng từ cấp trên (TW, tỉnh, quận, phường) chỉ đạo xuống cấp thực thi cuối cùng là cấp khối phố. Nghĩ rằng công việc ấy tuy thu nhập thấp (không có lương, chỉ nhận phụ cấp bán chuyên trách), nhưng thuận tiện cho việc đi học ban đêm của tôi nên tôi nhận lời.
Lúc ấy là năm 1977, là năm cột mốc đánh dấu một giai đoạn mới của cuộc đời tôi. Nhờ cái tiếng siêng làm, siêng học mà tôi đã buớc đầu có được một cơ hội công việc tốt hơn. Tôi không còn phải cày với những công việc nặng nhọc nữa, mà băt đầu với những công việc tương đối nhẹ nhàn hơn, dù cái nghèo khó lúc ấy vẫn chưa buông tha tôi. Thời gian này, nước ta xãy ra những sự kiện quan trọng như đổi tiền, cải tạo công thương nghiệp, động viên phục vụ chiến tranh ...
Lại vẫn nhờ tiếng "siêng làm, siêng học"
Năm 1979 nhờ một sếp cũ giới thiệu mà tôi được chuyển về làm ở Cảng Đà Nẵng với chức danh "thủy thủ sà làn", một công việc tuy không quá vất vả chân tay như công nhân bốc xếp, nhưng vẫn được phân loại là lao động trực tiếp. Người giúp tôi là một sếp cũ, trước đây làm ở Quận Ủy Quận Nhì vừa chuyển về đây được một thời gian.
Ông sếp tuy ở cấp cao hơn cấp nơi tôi làm (tôi làm ở cấp phường), nhưng tiếp xúc khá nhiều với tôi, và có lẽ cũng được đọc các báo cáo về tôi (thời đó ai làm trong chính quyền các cấp thì đều đuợc theo dõi chặt chẻ, được nhận xét đánh giá và báo cáo thường xuyên cho cấp trên về mặt thái độ công việc, về mặt tư tưởng nhận thức .v.v., vì lý do an ninh). Tôi đã phải năn nỉ bác Chủ tịch là sếp trực tiếp của tôi và chờ đến 2 tháng để bác ấy đồng ý ký đơn xin việc cho tôi chuyển đi. Có lẽ nếu không phải vì bác ấy sắp đến hạn về hưu thì chưa chắc bác ấy chịu nhả ra cho tôi đi. Bác ấy rất quí, rất tin tưởng tôi, những việc giao cho tôi, tôi chưa từng bị bác ấy phàn nàn gì. Hơn nữa, tuy là hàng nhân viên không chuyên trách, nhưng tôi thường được ưu ái tham dự các buổi tiếp khách, tiệc tùng của phường và các khối phố.
Từ kinh nghiệm cá nhân, tôi có thể nói rằng, bạn không phải đi tìm cơ hội ở đâu cả, chỉ bằng "siêng làm, siêng học" thì cơ hội sẽ tìm đến với bạn!
Tranh thủ học mọi lúc mọi nơi.
Trong giai đoạn làm cảng, hôm nào học văn hóa, thì đi làm tôi mang sách học văn hóa theo, hôm nào học Tiếng Anh thì tôi mang sách Tiếng Anh đến cơ quan. Rảnh việc là tôi lại mang sách vở ra học. Tôi học cả khi chờ sà lan, khi ngồi trên ca nô đi công tác. Tiếng máy ca nô nổ chình chịch tuy có khó chịu, nhưng tôi vẫn cố đọc, được dòng nào hay dòng đó.
Từ học Văn Hóa, học Tiếng Anh, tôi bắt đầu học thêm cả Khai thác Cảng (kỳ sau).
Đỗ Hòa - tinhhoaquantri.com